Diên Vỹ

thu và anh





thu đến với đất trời (định luật không thay)
anh đến với em (loài người cần khát vọng)
thu chưa từng lỗi hẹn ( mãi mãi vẫn là không)
em - anh, ta mặc định luật của đất trời,
 .......................cứ xa , và xa nhau mãi

buồn hay không thu vẫn điềm nhiên quay lại
sầu hay không anh vẫn cứ rất xa
chiếc lá thu xác xơ bên góc phố
công viên chiều ghế đá của riêng ta

không biết vì sao trời cứ thích đổ mưa
những hạt ngắn - dài bừng lên thành nỗi nhớ
không phải là anh , ta luôn tạo cho mình trăm nghìn cái cớ
rốt cuộc đành thua bởi tiếng chạm mùa thu

trời bây giờ nhìn cũng rất đơn côi
vần mây xám lại là mưa sắp rớt
tháng chín năm này sao mưa hoài không ngớt
hỏi làm sao thu có lá vàng rơi ?

sep. 16, 2012

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 17 tháng 9 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "thu và anh"